葛藤歌(gé téng gē)
gé téng gē 葛藤歌 🔈
。
朝代:唐
(táng)
。
作者: 朗上座 (lǎng shàng zuò) 。
阿呵呵,是什麽,听向精灵窟里坐。朕兆生兮与未生,蓦口掴弓无罪过。如今口使谁人掴,纵使掴弓复何责?除是知音同道流,未言已过新罗国。乾坤大地本来虚,靡用观空作意除。作意除兮终不了,还似霜钩钓火鱼。恨余数载勤劳苦,为剖玄中一玄语。明明玄自不玄玄,更尚玄中求玄悟。无法迷人及悟人,忽於平地致难辛。丈夫须禀天生格,蹋破虚空莫问津。单刀秀句枉施设,剜肉成疮向谁说?直铙讲得石点头,终归不离水中月。更言者个是如来,诳他自诳苦哀哉!若也不信葛藤语,一任青天掣电雷。余家一任青天笑,碧落浮云徒浩浩。解说刀兮口不伤,今古岂无言语道。闲来把笔动毫鋩,不欲{眉肩}然伫寂乡。无事强生多种解,争如无事且寻常。且寻常,犹被虚真笑一场。可怜好个究全子,唤作究全早压良。默不是,语乖张,到此分明总是狂。为报诸方毳侣道,最好波斯入大唐。(《天圣广灯录》卷二十。)。
平平平,仄仄○,○仄平平仄仄仄。仄仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄○。○平仄仄平平仄,仄仄仄平仄平仄。○仄平平平仄平,仄平仄○平平仄。平平仄仄仄平平,仄仄○○仄仄○。仄仄○平平仄○,平仄平平仄仄平。仄平仄仄平○仄,平仄平○仄平仄。平平平仄仄平平,○仄平○平平仄。平仄平平仄仄平,仄平平仄仄○平。仄平平仄平平仄,仄仄平○仄仄平。平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。仄平仄仄仄仄平,平平仄○仄○仄。○平仄仄仄○平,仄平仄仄仄平平?仄仄仄仄仄平仄,仄平平平仄仄平。平平仄平平平仄,仄仄平平平仄仄。仄仄平平仄仄平,平仄仄平平仄仄。平平仄仄仄○平,仄仄平平仄仄平。平仄平平平仄仄,平○平仄○平平。○平平,○仄平平仄仄平。仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平仄仄平。仄仄仄,仄平○,仄仄○平仄仄平。平仄平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。?平仄仄平仄仄仄仄。???????。
ā hē hē , shì shén mó , tīng xiàng jīng líng kū lǐ zuò 。 zhèn zhào shēng xī yǔ wèi shēng , mò kǒu guó gōng wú zuì guo 。 rú jīn kǒu shǐ shuí rén guó , zòng shǐ guó gōng fù hé zé ? chú shì zhī yīn tóng dào liú , wèi yán yǐ guò xīn luó guó 。 qián kūn dà dì běn lái xū , mí yòng guān kōng zuò yì chú 。 zuò yì chú xī zhōng bù liǎo , huán sì shuāng gōu diào huǒ yú 。 hèn yú shù zǎi qín láo kǔ , wèi pōu xuán zhōng yī xuán yǔ 。 míng míng xuán zì bù xuán xuán , gèng shàng xuán zhōng qiú xuán wù 。 wú fǎ mí rén jí wù rén , hū wū píng dì zhì nán xīn 。 zhàng fū xū bǐng tiān shēng gé , tà pò xū kōng mò wèn jīn 。 dān dāo xiù jù wǎng shī shè , wān ròu chéng chuāng xiàng shuí shuō ? zhí náo jiǎng dé shí diǎn tóu , zhōng guī bù lí shuǐ zhōng yuè 。 gèng yán zhě gè shì rú lái , kuáng tā zì kuáng kǔ āi zāi ! ruò yě bù xìn gé téng yǔ , yī rèn qīng tiān chè diàn léi 。 yú jiā yī rèn qīng tiān xiào , bì luò fú yún tú hào hào 。 jiě shuō dāo xī kǒu bù shāng , jīn gǔ qǐ wú yán yǔ dào 。 xián lái bǎ bǐ dòng háo máng , bù yù { méi jiān } rán zhù jì xiāng 。 wú shì qiáng shēng duō zhǒng jiě , zhēng rú wú shì qiě xún cháng 。 qiě xún cháng , yóu bèi xū zhēn xiào yī chǎng 。 kě lián hǎo gè jiū quán zǐ , huàn zuò jiū quán zǎo yā liáng 。 mò bú shì , yǔ guāi zhāng , dào cǐ fēn míng zǒng shì kuáng 。 wèi bào zhū fāng cuì lǚ dào , zuì hǎo bō sī rù dà táng 。 ( 《 tiān shèng guǎng dēng lù 》 juàn èr shí 。 ) 。